DAFFODIL
(THỦY TIÊN)
Phần lớn các loài hoa đều có nguồn gốc thần thoại liên quan đến nữ giới, tình yêu hoặc nước mắt. Daffodil thuộc số hiếm các loài hoa được gắn với hình ảnh một nam nhân trong truyền thuyết của mình, cũng là một tên khác dùng để gọi Daffodil: Narcissus. Truyền thuyết kể rằng, thần sông Cephissus và tiên nữ Leiriope lấy nhau sinh ra một cậu bé khỏe mạnh và đẹp hơn tất cả những cậu bé cùng trang lứa, đặt tên là Narcissus. Nhà tiên tri nói: Cậu bé này sẽ sống lâu, nếu nó không nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình. Mẹ cậu đã giấu tất cả các gương trong nhà. Một ngày của năm 16 tuổi, (vẫn chưa từng thấy hình ảnh của mình trong gương), Narcissus đi vào rừng, bị tiên nữ Echo dọa sợ (câu chuyện lâm li bi đát của Echo sẽ được kể vào một chương khác), cậu bỏ chạy, lạc đến bên một hồ nước, vừa định uống nước thì nhìn bóng mình được phản chiếu dưới hồ. Ngỡ ngàng trước vẻ đẹp ấy, cậu yêu luôn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, ngắm nhìn nó, trò chuyện với nó cho đến khi kiệt sức mà chết đi, hóa thành một cây hoa vàng luôn cúi nhìn bóng mình trong hồ nước – Daffodil. Do đó về mặt truyền thuyết, Daffodil tượng trưng cho tính Ích kỷ (Ích kỷ tiếng Hán Việt nghĩa là: Yêu chính mình).
Tuy nhiên trong thời đại của nữ hoàng Victoria,
Daffodil lại mang nghĩa New beginnings - Sự khởi đầu mới.
Daffodil mọc hoang dã ở Anh quốc vào khoảng thế kỷ 16. Đã có thời, Daffodil trải
thảm trên những cánh đồng và trong những khu vườn ở Anh. Vào thời nữ hoàng
Victoria, Daffodil trở thành biểu tượng của đồng quê, của những gì đơn giản và
thuần tự nhiên. Daffodil bắt đầu nở vào những ngày cuối của mùa đông, kết thúc
mùa đông và chào đón mùa xuân đến, nở rộ vào khoảng tháng 4, tháng 5, là khoảng
thời gian diễn ra lễ Phục sinh, khiến mọi người liên tưởng đến một sự khởi đầu
mới, sự hồi sinh. Do đó, ngoài cái tên Narcissus, Daffodil còn được gọi là Lent
Lily (hoa Huệ của tuần chay) hoặc Easter Lily (hoa Huệ của lễ Phục sinh).
Nguồn: Tổng hợp.